Chỉ tại cái hàng rào…
Cập nhật: 30/11/2020
VOV.VN - Hóa ra, nghe tin làng tôi được đưa vào diện quy hoạch, giá đất tăng cao nên ai cũng muốn vạch rõ ranh giới đất đai nhà mình để bán cho tiện...
Sáng nay, tôi ghé ngang nhà thăm mẹ sau một tháng đi công tác. Chạy xe đến cổng, tôi ngạc nhiên vì chẳng thấy hàng chè tàu xanh mướt mọi khi. Thay vào đó là cái hàng rào được xây bằng bê tông mới tinh.
Vào đến sân, tôi càng ngạc nhiên hơn bởi chỉ thấy thằng cháu nhỏ lủi thủi chơi một mình. Mọi khi cái sân ấy là nơi tụ tập của lũ trẻ trong xóm. Chúng chơi đủ trò, phá đủ kiểu. Tiếng cười, tiếng nói chẳng lúc nào thiếu. Tò mò tôi hỏi: “Sao con chơi một mình buồn vậy? Tụi thằng Bi đâu?”.
Thằng nhỏ chào tôi xong thì nói với giọng ỉu xìu: “Gần cả tháng rồi tụi con không chơi với nhau. Tụi nó sang nhà mình thì ba mẹ con đuổi. Con sang nhà thằng Bi thì ba mẹ nó không cho vô”. Nói xong thằng nhỏ òa khóc. Tôi nhìn nó mà thương đứt ruột.
Sau một hồi hỏi thăm,tôi mới biết nhà tôi và nhà hàng xóm “cạch mặt nhau” cả tháng nay. Mọi chuyện bắt đầu từ khi xây hàng rào. Hóa ra, nghe tin làng tôi được đưa vào diện quy hoạch, giá đất tăng cao nên ai cũng muốn vạch rõ ranh giới đất đai nhà mình để bán cho tiện. Và thế là người ta tranh nhau từng mét vì đất sắp có giá trên trời.
Cái hàng rào bằng chè tàu trước kia chẳng ai thèm ngó ngàng nay cũng được chú ý. Ai cũng sợ mình chịu thiệt nên cãi nhau. Cuối cùng hàng chè tàu bị phá bỏ và thay bằng cái hàng rào bê tông. Nhà mẹ tôi và nhà hàng xóm cũng quay lưng chẳng thèm nhìn mặt nhau từ dạo đó.
Nhìn cái hàng rào bê tông, tôi thấy chướng mắt lạ!
Chướng mắt vì nó đứng lù lù khiến nhà tôi trở nên xấu xí hơn. Màu xanh mướt của hàng chè tàu biến mất, chỉ còn màu trắng đến nhức mắt của những bờ thành thô ráp.
Chướng mắt vì nó chia cắt tình bạn của cháu tôi khiến tụi nhỏ buồn bã cả tháng trời. Tụi nó sẽ còn nhìn nhau mà thèm thuồng những ngày tự do chạy chơi cùng nhau. Nhớ da diết những tiếng cười ngây thơ, hồn nhiên của con trẻ!
Tôi bực bội. Tôi tức tối. Tôi thèm cái hàng chè tàu mướt xanh gắn với tuổi thơ tôi. Cái hàng rào bê tông làm sao nhắc tôi nhớ những trưa trốn mẹ lủi qua nhà hàng xóm chơi. Làm sao giúp tôi nhớ những rung động đầu đời khi lén nhìn cô bé hàng xóm có nụ cười thật duyên…
Và tôi sẽ biết tìm đâu ra cảnh mẹ tôi đứng bên rào gọi với sang nhà hàng xóm để cho vài cái bánh, mấy đĩa xôi khi nhà có giỗ? Tìm đâu cảnh đứa bạn hàng xóm đứng tựa hàng rào hỏi thăm và nói đủ thứ chuyện trên trời khi tôi ghé nhà mẹ?
Tình làng nghĩa xóm đã mất rồi! Tất cả chỉ tại cái hàng rào bê tông.../.
Từ khóa: tình làng nghĩa xóm, hàng xóm láng giềng
Thể loại: Đời sống
Tác giả:
Nguồn tin: VOVVN