Thanh Tùng - người hầu chuyện các cụ bước chân đã nhẹ xa

Cập nhật: 27/02/2021

[VOV2] - Nhà báo Nguyễn Thanh Tùng, người gắn liền với chương trình "Câu lạc bộ của những người cao tuổi", một phong cách rất riêng trên làn sóng VOV vừa nhẹ bước rời xa cõi tạm... Nhưng vẫn còn đó một "Thanh Tùng xin được hầu chuyện các chuyện các cụ..."

“Thanh Tùng xin kính chào các cụ và quý thính giả. Thưa các cụ, thưa quý thính giả, hôm nay Thanh Tùng xin hầu chuyện các cụ…”… Có lẽ những năm ở thập niên 90 của thế kỷ trước bạn nghe Đài trong cả nước đã rất quen thuộc câu chào này của nhà báo Nguyễn Thanh Tùng, nguyên Trưởng Phòng phòng Người cao tuổi, Ban Văn hoá – Xã hội, bởi nó không chỉ đều đặn vang lên mỗi ngày trên làn sóng của Đài Tiếng nói Việt Nam mà còn bởi nó mang một âm hưởng đặc biệt, chất Thanh Tùng.

Thực ra, trước đó, nhà báo Thanh Tùng đã nổi tiếng với vai trò vừa là tác giả vừa là diễn viên trong các câu chuyện truyền thanh trong chương trình phát thanh “Công nghiệp và phân phối lưu thông”  phát sóng lúc 12h30 Chủ Nhật hàng tuần, và trước nữa là ở chương trình phát thanh thanh niên... Nhưng phải đến khi ông là một trong những người đầu tiên thực hiện chương trình “Câu lạc bộ của những người cao tuổi”, chất giọng đặc biệt của “Thanh Tùng xin hầu chuyện các cụ” mới thực sự toả sáng, làm mê đắm biết bao thính giả, đặc biệt là những thính giả cao tuổi.

Nhà báo Thanh Tùng làm phát thanh một cách hết sức tự nhiên hồn hậu như chính con người ông. Ở thời điểm chúng ta con rất xa lạ với những talkshow, nhứng phóng sự hiện trường, những voxpop thì thay vào cách truyền thống là phóng viên viết bài, phát thanh viên đọc trên sóng, nhà báo Thanh Tùng đã mở màn cho trào lưu biên tập viên lên sóng “nói với thính giả” chứ không phải đọc.

Cùng với đó, nhà báo Thanh Tùng còn sáng tạo nhiều hình thức thể hiện trên sóng. Khi phụ trách chuyên mục “Điểm và bình thơ người cao tuổi”, ông đã tự ngâm vịnh, ứng tác luôn trên sóng để " hầu chuyện" các cụ. Chất giọng đặc biệt, kiến thức uyên thâm, thấu hiểu tâm lý của người cao tuổi đã tạo nên “ phong cách Thanh Tùng” riêng có, tạo nên sự tương tác 2 chiều gắn bó giữa thính giả và Đài Tiếng nói Việt Nam. Khi nói đến chương trình “Câu lạc bộ của những người cao tuổi” thính giả nhớ ngay đến Thanh Tùng và ngược lại, nhớ Thanh Tùng là gắn liền với chương trình “Câu lạc bộ của những người cao tuổi”. Có những thời kỳ mỗi ngày chương trình nhận được hàng chục, thậm chí hàng trăm lá thư của bạn nghe đài mà phần nhiều là bày tỏ sự yêu mến, ngưỡng mộ đối với “linh hồn” của chương trình, nhà báo Thanh Tùng. Trong một bức thư, thính giả Nguyễn Phi Diếu ở Thành phố Vũng Tàu viết: “Tôi không biết mình thích nghe đài từ bao giờ, chỉ biết rằng chiếc đài đã gần gũi với tôi từ những ngày tôi vẫn còn bé tẹo. Tôi nghe rất nhiều chương trình của Đài Tiếng nói Việt Nam, dành cho trẻ em có, dành cho người già có, từ “Kể chuyện cổ tích và hát ru cho bé”, “Văn nghệ thiếu nhi”, “Phát thanh thanh niên”,...cho đến “Câu lạc bộ của những người cao tuổi”. Đặc biệt, tôi như “nghiện” ông Thanh Tùng, vài bữa mà không nghe thấy giọng ông trên sóng là lo lắng không biết ông có đau ốm gì không, và nhớ mong như nhớ người thân yêu của mình, đến khi nghe thấy là mừng rơi nước mắt. Lại nữa, nghe “Câu lạc bộ của những người cao tuổi” để biết thêm rất nhiều kiến thức hay về tuổi già, học cách đối nhân xử thế. Những câu chuyện ông Thanh Tùng kể đối lúc cứ thấy như chuyện nhà mình. Và rồi nhớ mãi không thôi  câu chào “Thanh Tùng kính chào các cụ, các quý thính giả…Thưa các cụ, thưa quý thính giả...Thanh Tùng xin được hầu chuyện các cụ”.

Những năm đầu của thập niên 90 của thế kỷ trước, khi mà chưa có báo Người cao tuổi, chương trình “Câu lạc bộ của những người cao tuổi’ nổi lên như một hiện tượng báo chí đặc biệt, thu hút sự quan tâm của đông đảo công chúng nghe Đài không chỉ người già mà cả giới trẻ. Nhạc hiệu của chương trình trở nên thân quen, dễ đoán nhất trong game show “Nghe nhạc hiệu đoán chương trình” thời đó. Chương trình cũng trở thành diễn đàn của người cao tuổi không chỉ ở trong nước mà gây xúc động, nhớ thương, là cầu nối với quê hương cho những thính giả sống ở nước ngoài. Chẳng thế mà chỉ 5 năm sau khi thành lập, năm 1995 chương trình “Câu lạc bộ của những người cao tuổi” được nhận Bằng khen của Chính phủ, rồi được nhà nước trao tặng Huân chương Lao động hạng Ba.  Và “Ông Thanh Tùng- người hầu chuyện các cụ” trở thành người thân của rất nhiều gia đình trên mọi miền Tổ quốc.

Cùng với chất Thanh Tùng đặc biệt trên sóng phát thanh không trộn lẫn vào đâu được, nhà báo Thanh Tùng còn chắt chiu những con chữ trong 3 cuốn sách gồm những truyện ngắn, tùy bút, tản văn mang tên "Đất bồi", " Chuyện kể của người già" và "Những nẻo đời xa". Văn Thanh Tùng mộc mạc chân chất, giọng văn cứ tuôn chảy sống động, tự nhiên như cuộc sống thường nhật vậy, nhưng đằng sau cái giọng tưởng như tưng tưng ấy lại chứa đựng những triết lý sống nhân văn qua bằng những quan sát, những chi tiết rất tinh tế.

Với thính giả, ông Thanh Tùng được yêu mến gọi với cái tên “Giáo sư Thanh Tùng”, còn với thế hệ sau làm báo phát thanh như chúng tôi “Chú Thanh Tùng” luôn là bậc thầy, một người tiên phong trong thực hiện lối phát thanh hiện đại ngay từ thập kỷ 80-90 của thế kỷ trước.

Giờ thì “Chú Thanh Tùng” của thế hệ chúng tôi, “ông Thanh Tùng- người hầu chuyện các cụ” đã đi về cõi hạc, nhẹ nhàng rũ bỏ những suy tư mệt mỏi của cuộc sống thường nhật, những lẽ riêng chung đau đáu…mà nhẹ bước chân mây. Nhưng đâu đó trong tâm trí của nhiều người vẫn nhớ, rất nhớ, vẫn vang vọng, vẫn gần gũi câu chào: “Thanh Tùng kính chào các cụ, các quý thính giả…Thưa các cụ, thưa quý thính giả... Hôm nay Thanh Tùng xin được hầu chuyện các cụ……”

Từ khóa: nhà báo Thanh Tùng, hầu chuyện các cụ, chương trình "Câu lạc bộ của những người cao tuổi", ngâm thơ trên sóng Đài Tiếng nói Việt Nam, Đất bồi, Chuyện kể của người già, Những nẻo đời xa

Thể loại: Đời sống

Tác giả:

Nguồn tin: VOV2

Bình luận






Đăng nhập trước khi gửi bình luận Đăng nhập