Lính Trung đoàn 82 mang nụ cười đến người dân vùng lũ Điện Biên
Cập nhật: 2 giờ trước
Phát động thiết kế quà tặng lưu niệm, tạo dấu ấn mới cho du lịch Hải Phòng
Hà Nội công khai số điện thoại 19 Đội trưởng Đội Cảnh sát giao thông
VOV.VN - Thượng úy Lường Văn Xuân, Trợ lý dân vận Trung đoàn 82 (Sư đoàn 355), gửi cho phóng viên VOV những tâm sự về những ngày cùng đồng đội ăn ngủ lán, vượt khó giúp dân dựng lại nhà cửa, mang nụ cười và niềm tin trở lại cho bà con vùng lũ Điện Biên.
“Những ngày qua, chúng tôi đã ngủ lán; ăn vội miếng lương khô, bát mì; áo quần lấm lem, nhưng lòng đầy ấm áp. Bởi mỗi ngày qua đi, lại có thêm những căn nhà được dựng lại, thêm nụ cười trở lại trên gương mặt bà con, thêm niềm tin giữa những mất mát. Và hơn hết, chính những người lính như chúng tôi cũng trưởng thành hơn, gắn bó hơn, yêu thương đồng bào hơn qua những thử thách như thế này”. Đó là những dòng tâm sự xúc động của Thượng úy Lường Văn Xuân, Trợ lý dân vận Trung đoàn 82, Sư đoàn 355 gửi cho phóng viên VOV trong những ngày thực hiện nhiệm vụ đặc biệt ở vùng lũ Điện Biên.
Thượng úy Lường Văn Xuân cho biết: những ngày dầm mình trong bùn đất, ngủ lán tạm, ăn vội miếng lương khô, bát mì… dù khó khăn nhưng với anh đó lại là quãng thời gian ấm áp nhất. Bởi mỗi ngày trôi qua, thêm một mái nhà được dựng lại, thêm một nụ cười trở lại trên gương mặt bà con, thêm một niềm tin nhen lên giữa mất mát, đau thương. Và hơn hết, những người lính “Bộ đội Cụ Hồ” như anh lại càng gắn bó, trưởng thành và yêu thương đồng bào mình hơn qua thử thách khắc nghiệt nơi tâm lũ.
Hành trình vào tâm lũ
“Không thời điểm nào mà dân cần bộ đội hơn lúc này!”. Câu nói của chỉ huy Trung đoàn 82 vang lên không chỉ như mệnh lệnh, mà còn là tiếng gọi từ trái tim. Chỉ ít phút sau, gần 100 cán bộ, chiến sĩ của đơn vị hòa cùng hơn 1.200 lực lượng khác đã sẵn sàng hành quân vào vùng tâm lũ, khắc phục hậu quả mưa lũ lịch sử ở Điện Biên sau đêm 31/7 – sáng 1/8.
Ngày 1/8, khi tin dữ từ Xa Dung, Mường Luân, Tìa Dình báo về, Thượng úy Lường Văn Xuân chỉ kịp thu dọn ba lô, khoác áo mưa, mang theo cuốc xẻng, dao phát rừng. Đường vào vùng lũ trơn trượt, nhiều đoạn đất đá sạt xuống chắn ngang. Mỗi bước tiến là một lần cả đoàn phải dồn sức, khi thì vác đồ băng qua suối, khi thì lội bùn ngập tới đầu gối.
Bản Suối Lư, xã Xa Dung, nơi đầu tiên đoàn đặt chân tới hiện ra hoang tàn. Cả bản im lìm dưới lớp bùn dày. Mùi đất ẩm, mùi gỗ mục, mùi mồ hôi, nước mưa ướt át quyện vào nhau. Theo báo cáo của UBND xã, có 13 hộ bị vùi lấp, ngập sâu; gia đình anh Đỗ Văn Định là một trong những hộ mất mát nhiều nhất.
Anh Định chỉ tay về khoảng đất trống, giọng run run: “Nước lũ về nhanh quá, chỉ kịp bế con chạy. Còn tất cả… trôi hết”. Ánh mắt anh nhìn vào khoảng không, như vẫn chưa tin tổ ấm bao năm vun đắp giờ chỉ còn là ký ức.
Những đôi tay rắn rỏi của bộ đội lập tức bắt tay vào xúc bùn, gỡ mái tôn, dựng lại khung nhà. Mồ hôi hòa lẫn với nước mưa, chảy thành dòng trên gương mặt sạm nắng. Đại úy Hà Văn Miền, Đại đội trưởng Đại đội 7, Tiểu đoàn 2, tranh thủ phút nghỉ hiếm hoi, nắm chặt chuôi xẻng: “Nhìn bà con trắng tay thế này, tôi chỉ nghĩ phải làm nhanh hơn nữa, để họ sớm có chỗ trú, có bếp đỏ lửa trở lại”.
Nỗi đau chạm đến trái tim đồng đội
Rời Suối Lư, đoàn tiến về bản Tìa Mùng (xã Tìa Dình), bản vùng cao heo hút, bị cô lập hoàn toàn sau lũ. Bản có 70 hộ thì 19 hộ bị ảnh hưởng nặng, trong đó 9 hộ mất trắng. Con đường vào bản chỉ vừa đủ cho một người đi, sạt lở chực chờ, mây mù vần vũ.
Ở đây, mất mát không chỉ là của người dân mà còn là của chính những người lính. Gia đình Trung úy Giàng A Thanh (Phòng Hành chính – Kỹ thuật, Ban Chỉ huy phòng thủ khu vực 2 - Na Sang) là một trong những hộ bị cuốn sạch nhà cửa. Mẹ anh bị thương nặng, phải chờ cả đêm mới đưa ra khỏi bản vì đường tắc. Tài sản ước tính thiệt hại hơn 120 triệu đồng, con số quá lớn với một gia đình nghèo.
Nhận tin, Trung tá Trần Công Quyết, Phó Tham mưu trưởng Trung đoàn 82, dẫn đoàn đến thăm hỏi. Giữa nền đất trơ trọi, Thanh cố nén xúc động: “Nhà cháu mất hết rồi… chẳng còn gì để bắt đầu lại”. Không ai nói, chỉ có những bàn tay lặng lẽ cúi xuống, bới tìm từng chiếc nồi, cái chén, tấm chăn còn sót lại.
Nhói lòng hơn khi chị Sùng Thị Máy, vợ Thanh ngồi bên góc bếp đổ nát, nhặt mấy củ sắn đã nẫu do ngâm bùn, cẩn thận gói lại. Có lẽ, trong những ngày tới, đó sẽ là nguồn lương thực dự phòng ít ỏi của gia đình. Đồng chí Tòng Văn Nghiệp, Quân y của đoàn, khẽ lắc đầu, giọng nghẹn: “Quá xót xa… không biết nói gì nữa”.
Trái tim “Bộ đội Cụ Hồ” giữa vùng lũ
Nhiệm vụ của Thượng úy Xuân và đồng đội vẫn chưa kết thúc. Họ tiếp tục di chuyển sang Mường Luân, Xa Dung nơi nhiều hộ vẫn còn mắc kẹt, nhiều căn nhà chỉ còn khung gỗ xiêu vẹo. Ở đâu có tiếng gọi, ở đó có bóng áo xanh sẫm bùn, tay cầm cuốc xẻng, vai vác bao đất.
“Hy vọng với sự chung tay của cấp ủy, chính quyền, các đơn vị, tổ chức, bà con sẽ sớm vượt qua mất mát, ổn định cuộc sống”, Thượng úy Xuân nói, đôi mắt ánh lên sự kiên định.
Vùng lũ vẫn ngổn ngang, nhưng giữa đống đổ nát, tiếng búa, tiếng cuốc vang lên không ngừng. Ở đó, những người lính không chỉ dựng lại mái nhà, mà còn dựng lại niềm tin. Họ đến không chỉ để cứu trợ, mà còn để lau khô giọt nước mắt, để khẳng định rằng: “Khi dân cần, bộ đội có mặt, bất kể gian khổ, hiểm nguy”.
Chiều muộn ở Xa Dung, mặt trời đỏ rực dần khuất sau dãy núi mờ sương. Ánh hoàng hôn trải dài trên những mái nhà vừa dựng lại, ánh lên trong vũng nước còn đọng giữa sân. Tiếng trẻ con ríu rít bên đống lửa mới nhóm, tiếng búa vẫn vang xen lẫn tiếng gọi nhau í ới của bà con và bộ đội. Trong làn khói bếp mỏng tang, những bóng áo xanh in dài trên nền đất ướt, vừa bình dị vừa vững chãi như lời hẹn thầm: “Chúng tôi sẽ ở đây, cho đến khi bà con thực sự yên lòng”.
Giữa mảnh đất vừa trải qua tang thương, ánh chiều hôm ấy không chỉ nhuộm vàng núi rừng mà còn sưởi ấm lòng người, thắp lên niềm tin rằng sau bão giông, cuộc sống sẽ lại hồi sinh.
Từ khóa: vùng lũ Điện Biên, Thượng úy Lường Văn Xuân, Trợ lý dân vận Trung đoàn 82 (Sư đoàn 355),Lính Trung đoàn 82, mưa lũ ở Điện Biên
Thể loại: Xã hội
Tác giả: vũ lợi/vov -tây bắc
Nguồn tin: VOVVN