Duyên viết đưa tôi đến VOV College
Cập nhật: 21/04/2020
Sau 10 năm, với những bề bộn trong công việc hiện tại tôi lại cặm cụi cùng những con chữ để gửi về Trường cũ với bao thương nhớ và mong ngóng lớp đàn em
Duyên viết đưa tôi đến VOV College
Mới đó mà đã hơn 10 năm trôi qua…
Đó là lần đầu tiên mà tôi được nhận giải thưởng trong một cuộc thi viết. Và thật vui là cũng sau chừng ấy năm, với những bề bộn trong công việc hiện tại tôi lại cặm cụi cùng những con chữ để gửi về Trường cũ với bao thương nhớ và mong ngóng lớp đàn em.
Thời điểm năm 2006, khi tôi dành cả mấy ngày đêm ròng rã để viết bài dự thi một cuộc thi viết do Nhà văn hoá Thanh niên tổ chức, và thật bất ngờ vì vượt qua rất nhiều bài viết, tôi vào Vòng Chung kết. Phần thưởng từ cuộc thi chính là động lực lớn để thời gian sau đó tôi có nhiều kỷ niệm đẹp VOV College – Trường Cao đẳng Phát thanh- Truyền hình II và nghề báo.
Đắn đo rấtnhiều để bước vào VOV College bởi lúc đó tôi cũng đang là một sinh viên trường đại học khác, vừa hoạt động Đoàn vừa học trên lớp, lại thêm tất cả thời gian buổi tối dành cho công việc chạy bàn quán cà phê, tôi gần như không còn khoảng trống cho bất kỳ việc gì. Ấy vậy mà cái duyên đã đưa tôi đến với ngôi trường này, bởi tôi tin mình sẽ tìm được chính mình ở nơi ấy.
Nguyễn Duy Thịnh – cựu SV 06BC trường Cao đẳng PT-TH II ,
Phó Giám đốc Trung tâm Văn hóa Nghệ thuật Trường Đại học Công nghệ Tp.HCM
Cô giáo như mẹ hiền
Câu nói “Cô giáo như mẹ hiền” có lẽ chỉ dành cho các em mẫu giáo chứ không phải ở môi trường Đại học. Tôi luôn quan niệm như vậy. Bởi môi trường đại học hoàn toàn khác với bậc học phổ thông. Thế rồi tôi lại thấy mình sai khi vào ngôi trường này.
Cô chủ nhiệm Mai Thu lớp Báo chí, người mà tôi xem như người mẹ thứ hai là người đã dìu dắt để tôi tự tin đưa con chữ của mình lên báo, lên các tạp chí chính là người đầu tiên khiến tôi thay đổi quan niệm đó.
Ngày bước vào lớp học làm báo và làm người ấy, cô - mẹ đã gọi tôi xuống văn phòng Khoa Báo chí sau giờ học môn Viết tin, với vẻ mặt đăm chiêu mẹ hỏi nguyên do tại sao giờ học nào cũng ngủ gà ngủ gật… Mẹ bảo: “Nếu lên lớp chỉ để ngủ thì mục đích cuối cùng của con trong việc học, trong công việc, trong cuộc đời và trong tương lai là gì?...”.
Tôi như tỉnh ngộ sau mấy giờ đồng hồ bị cô chất vấn, lần đầu tiên tôi thấy một giảng viên chủ nhiệm ở môi trường đại học lại để ý, quan tâm đến sinh viên như thế. Và như thấy xấu hổ, tôi bắt đầu sắp xếp lại công việc, sắp xếp lại thời gian để đến lớp học thường xuyên hơn, để không phụ lòng mẹ.
Tôi bắt đầu khẳng định mình từ những bài viết nhỏ trên website Trường, đến cộng tác cho Bản tin tình nguyện hè của Thành đoàn, cộng tác cho Truyền hình thanh niên HTV rồi đến các bài viết trên báo lớn từ Thể thao & Văn hoá, Thế giới văn hóa đến Thời trang trẻ, Thế giới nghệ sĩ…
Tiếp tục việc học ở mái nhà VOV College, tôi lại có thêm những người mình yêu thương, quý mến. Từ cô chủ nhiệm Mai Thu đến Cô Mai Chi – Hiệu trưởng, dạy môn Biên tập tin; từ cô Phước, cô Thanh Huyền, cô Thoa, thầy Hoạt, thầy Hồ Vũ, thầy Hùng, thầy Công, cả những cô giáo trẻ mới về trường như cô Hồng Minh…tất cả đều khiến tôi cảm thấy nơi mình chọn thật tuyệt vời.
Nguyễn Duy Thịnh làm giám khảo cuộc thi Tìm kiếm tài năng sinh viên “Hutech’s Talent” 2020
Sinh viên Báo chí đủ bản lĩnh sẽ có nhiều đất để thể hiện mình
Ngày bước chân vào làm báo chuyên nghiệp mới thấy được hết sự gay gắt của nghề.
Có thể cả ngày bạn sẽ chẳng có việc gì làm ngoài việc ngồi quán cà phê từ sáng tới chiều. Ấy thế mà chỉ một cuộc gọi từ toà soạn, bạn phải cắm đầu cắm cổ chạy từ tối mịt cho tới rạng sáng mới lê thân về tới nhà.
Hơn hai năm cộng tác cho các báo, vui có, buồn có và đặc biệt những trải nghiệm về nghề nghiệp đã giúp ích rất nhiều cho công việc quản lý, tổ chức các hoạt động truyền thông của cơ quan tại trường đại học tôi đang công tác.
Những đúc kết quí giá có được trong quá trình làm báo đã cho tôi nhiều kinh nghiệm để cống hiến cho công việc ngày hôm nay của tôi. Lựa chọn hiện tại giúp tôi không chỉ có cơ hội viết lúc nhàn rỗi mà còn được làm việc, tiếp xúc với nhiều anh chị mảng báo chí. Và thiết nghĩ, các sinh viên báo chí VOV College tương lai cũng vậy, họ hoàn toàn có đủ cơ hội và bản lĩnh để thử sức mình ở nhiều công việc khác nhau sau khi tốt nghiệp chứ không đơn thuần chỉ là cơ quan báo chí, truyền hình.
Những ngày tháng 6 lại sắp đến, mùa dịch Covid khiến thời gian như chậm lại, tháng ngày ấy…là lúc sinh viên lớp báo chí chúng tôi chuẩn bị những bó hoa tươi thắm nhất gửi tặng đến thầy cô của mình. Và giờ đây, khi những ngày tháng kỷ niệm lại sắp ùa về chúng tôi dù mỗi người một phương nhưng sẽ luôn nỗ lực trong công việc bởi đó chính là những bông hoa tươi thắm nhất để tri ân những người thầy, người cô, người cha, người mẹ đã nâng niu mình trên bước đường đời.
Cảm ơn VOV College, nghề báo, cảm ơn thầy cô, cảm ơn bạn bè và tất cả những ai đã và đang gắn bó với ngôi trường này, vì đã luôn tạo động lực để sinh viên của mình ngày càng có nhiều cống hiến cho bản thân và xã hội.
Một số hình ảnh khác:
Nguyễn Duy Thịnh trong lễ tuyên dương thanh niên tiên tiến Khối Bộ Văn hóa – Thể thao và
Du lịch năm 2008 với thành tích Cán bộ Đoàn, Cán bộ lớp xuất sắc
Tác giả tác nghiệp phỏng vấn phóng viên Hoàng Anh, Tạp chí Thế giới văn hóa thông tin năm 2007
Nguyễn Duy Thịnh (áo đỏ, ngồi hàng trước), cùng cô Nguyễn Thị Phước ,
cô Nguyễn Thị Mai Thu và tập thể lớp 06BC, năm học 2006
Nguyễn Duy Thịnh
Từ khóa:
Thể loại: Tin hoạt động VOV
Tác giả:
Nguồn tin: R&D